Cậu học viên quên mặc quần lót lộ hàng em cô giáo pt nứng lồn

Sáng sớm, ánh sáng xám đục từ bầu trời u ám len qua rèm cửa mỏng, chiếu lên bàn ăn gỗ cũ trong căn nhà nhỏ của Thư. Thư ngồi trên sofa, mắt đỏ hoe, tay ôm gối, cố giữ bình tĩnh nhưng lòng như cơn bão không ngừng gào thét. Hoàng và Thư ôm nhau trong nhà, ánh đèn vàng cam mờ nhạt, nhưng khoảng cách vô hình giữa họ lớn dần. Gió lạnh thổi qua hẻm, mang theo câu hỏi treo lơ lửng: Lằn ranh của Thư đã vỡ một nửa, liệu cô sẽ đứng vững hay gục ngã khi Nam quay lại với chiêu trò mới ở giai đoạn sau? Anh sẽ đi gặp nó ngay, em ở nhà.” Anh lấy áo khoác, bước ra cửa, không ngoảnh lại, để lại Thư ngồi bệt dưới sàn, tay ôm đầu, lòng tan nát: “Anh biết rồi, mình mất anh thật sao?”
Trưa đến, ánh sáng xám vẫn phủ kín căn nhà, gió lạnh ma quái lùa qua khe cửa làm rèm phất phơ như bóng ma. Hoàng siết chặt cô, “Anh tin em, nhưng em phải mạnh lên, đừng để ai thao túng nữa.” Thư gật, “Dạ, anh,” nhưng dấu vết trong lòng cô vẫn cháy âm ỉ – không chỉ tội lỗi mà còn chút ham muốn cô không dám thừa nhận, thứ mà Nam đã gieo vào cô từ lần đầu chạm tay.